Lá thư thứ tám

2015/5/30 / Diem Lam / Lá thư thứ tám / Tiếng Việt  / Không

Cha mẹ kính mến!
Như đã hứa với cha mẹ nếu lá thư tiếp theo con gửi về thì con sẽ đánh máy cho cha mẹ đọc dể hơn, thế là hôm nay con đang giữ lời hứa với cha mẹ đây, chắc 7 lá thư trước của con cha mẹ đọc vất vả lắm phải không? con xin lỗi vì đã để cha mẹ phải vất vả vì con mà giờ đây lại một lần nữa con phải làm cho cha mẹ thêm một nỗi niềm là trong ngóng thư con, thời buổi công nghệ mà lại ngồi đây viết thư cho cha mẹ chắc nhiều nghĩ sau mà vô lý quá, lại một lần nữa con sẽ lại trở thành tâm điểm chú ý của nhiều người trong xóm mình, con nghĩ chắc người đưa thư họ cũng sẽ là người thắc mắc nhiều nhất vì tháng nào đều đều con của anh Hai Tiển cũng viết thư gửi về cho cha mẹ nó, không biết con nhỏ đó có bị gì hay không hay là do nó học nhiều quá nên giờ nó có vấn đề thì phải, nghĩ đến đây con thấy cũng mắc cười nữa. Nhưng con thấy viết thư cũng có nhiều cái hay của nó, con không phải là người ít nói nhưng những câu nói tình cảm mà dành cho cha hay mẹ con lại không nói được, con rất muốn nói giờ con biết làm sao nói mà không nói được nên con đành mượn chữ viết để thể hiện tình cảm của mình đối với cha và mẹ thôi.

Mấy lá thư trước con cũng hay trách cha mẹ là không nên làm như thế, con thấy mình cũng có lỗi lắm nhưng thật tình mà nói thì con chỉ muốn cho cha mẹ có cuộc sống đở vất vả hơn thôi, con cũng sợ khi cha mẹ đọc thư con hiểu không hết ý con rồi lại buồn phiền và trách con rồi cả cha và mẹ lại không vui ảnh hưởng đến sức khỏe. Mà con quên, mùa này là mùa mưa nên cha có đi ra ruộng mà mẹ thấy trời sắp mưa mẹ nhớ gọi cha vào nhe, cha cũng đừng tham công tiếc việc chi, vì mưa mà ở ngoài đồng mà sấm sét thì nguy hiểm lắm, con đọc báo có mấy dụ con sợ quá, nên mẹ cứ thấy trời sắp mưa mẹ nhớ gọi cha vào cho bằng được nghen mẹ, còn cha nhớ dời cái máy nước ra gần chuồng heo cho mẹ vì lưng mẹ bị đau nên không xách nước nặng được nên cha đem cái máy nước ra đó cho mẹ đở phải xách nước xa mà nặng sẽ ảnh hưởng đến lưng của mẹ, con có lên mạng tìm hiểu rồi trường hợp của mẹ là do một dây thần kinh nó bị chèn, và cũng phần là do mẹ làm nặng nên xương mẹ lệch khớp, cha nhớ nhắc mẹ là cứ lấy cái bảo hiểm mà đi khám để bác sĩ theo dõi, cứ đi thường xuyên trị dần dần cũng hết, cha cứ nhắc chừng mẹ như thế để không mẹ lại quên rồi ngày qua ngày không tốt, con cũng muốn nếu có dịp về con sẽ mua tặng mẹ vài bộ quần áo vì bên Đài Loan quần áo tuổi trung niên dành cho mẹ đẹp lắm, cha mẹ nhớ làm theo lời con dặn, làm thế con mới có thể yên lòng mà lo học tập tốt được. Mà cha có đi đám tiệc ở đâu cũng đừng uống rượu nhiều nhe, cha sức khỏe không tốt cha uống mẹ lo mẹ góp ý cha lại không thích rồi mắc công lại cãi nhau nữa, cha mẹ sống vui vẻ thì tụi con mới vui theo.

Thật tình mà nói nhiều đêm thức khuya con đói bụng con thèm được ăn món mẹ nấu ghê vậy đó, có hôm trời nóng quá con ươc gì giờ được cha hái cho trái dừa uống chắc mát lắm đây, con nhớ lại cũng mắc cười vì trước khi con đi cha hỏi con là đi qua đó chắc thèm đồ ăn Việt Nam lắm đúng không, ban đầu con nghĩ chắc không đến nổi nào đâu vì nghe nói bên Đài Loan có nhiều quán ăn Việt Nam lắm nên con nghĩ chắc sẽ không thành vấn đề đâu,nhưng thật không may là trường con học lại nằm tuốt trên núi nên đi lại cũng khó khăn và con cũng chưa có thời gian khám phá hết khu vực Yilan của Đài Loan có quán ăn bên mình không nữa, cha mẹ biết không có hôm thèm lắm và ngủ mơ thấy mình ăn gần cả mười món một lúc vậy đó, nói thì nói vậy thèm thì thèm vậy chứ con vẫn ổn nên cha mẹ đừng lo cho con nhe, khi nào có dịp về thì con lại ăn bù lại những lúc không được ăn thôi. Nên cha mẹ cứ an tâm đừng lo cho con gì cả, cha mẹ đã biết rồi con là người mạnh mẽ và nghị lực như thế nào mà, nhiều khi con nghỉ chắc có lẽ lúc nhỏ con sống xa cha mẹ năm lên sáu nên nhờ vậy mà con có được những đức tính đó, như là nhẫn nại, cần cù và nghị tự đặc biệt là tính tự lập trong con cha mẹ ah, nhiều khi con nghĩ lại thấy quyết định của cha mẹ gửi con cho bà nội nuôi cũng là một ý hay đó vì lúc đó nội thì bận đi ruộng làm từ sáng đến tối mới về còn chú bảy với út hà thì đi học trên huyện cả tuần mới về một lần, nhiều khi con phải tự làm mọi thứ từ nấu cơm kho cá đến việc tự chăm sóc bản thân mình, nhờ vậy mà lúc con đi học xa nhà con được mệnh danh là đầu bếp của phòng trọ, nhưng mà ở nhà thì con chưa bao giờ được cha mẹ khen là người nấu ăn ngon cả chỉ có bà nội, chú bảy với út hà là khen con nấu ngon thôi, chắc tại hồi nhỏ quen khẩu vị con nấu. Nhằm khi con cũng tự hỏi bản thân mình, không lẽ ông trời đã cho con những tính cách đó để bù lại điều mất mát của bản thân con hay sao, mà con nghĩ con cũng đã biết cách đối mặt với khó khăn và con có thể vượt qua mọi thử thách, nhiều khi con nghĩ ông trời luôn công bằng, khi con mất cái này được cái kia, nhằm khi con cũng nghĩ đó cũng là điều tất yêu của cuộc sống, con cũng không than thân hay trách phận mà con chỉ lấy đó làm động lực vươn lên mà thôi, chính vì vậy mà con luôn là người mang lại niềm hãnh diễn đó cho cha mẹ mình hiii ( cười) lâu lâu cho con nổ tý.

Về phần con thì cha mẹ cứ an tâm, con đi qua gần được 5 tháng rồi mà con không có ốm ký lô nào cả, điều đó chứng tỏ con đang rất khỏe mạnh, trường con thì nó cao và hơi xa trung tâm nhưng được cái là không khí cực kỳ trong lành và mát mẻ, từ nhỏ đến giờ con chưa thấy được cái nơi nào mà nhiều núi và cây xanh như chổ trường con chổ này, con thấy không khí thế này làm con trẻ ra chắc được 2 tuổi cha mẹ ah, còn về phần học tập của con thì cha mẹ đừng lo gì cả tuy con không thông minh như các bạn khác là thầy nói lần là hiểu liền, nhiều khi con không hiểu trên lớp thì về ký túc xá con làm lại mà nếu con làm hoài con không hiểu thì con sẽ đi hỏi giáo sư mà nếu con hiểu thì thôi, mà đa phần là con về tự xem lại và tự tìm hiểu nên nhiều khi con nhớ dai lắm, con thì chắc không học giỏi như mấy bạn khác nhưng con tin chắc rằng những kiến thức con học được sẽ vô cùng hữu ít, ban đầu khi qua đây học con nghĩ không biết những giáo sư bên đây có tận tâm không, vì mới qua học khóa học đầu tiên nên con cũng chưa biết được nhiều giáo sư nhưng những giáo sư mà con đang học con học ở mỗi người một điều hay khác nhau, có người thì hài hước, nghiêm khắc, có giáo viên thì nhiệt tình và luôn động viên khuyến khích sinh viên tụi con, có người thì dạy tụi con về lẽ sống, cả về tình cảm trai gái vâng, vâng.., nhiều điều hay và thú vị lắm cha mẹ ah. Mà đa phần thì sinh viên tụi con đa phần cũng phải tự học là chính vì kiến thức nhiều và rộng lắm cha mẹ, giáo sư không ép tụi con nhưng phải tự nguyện vì không tự nguyện thi điểm nhỏ là rớt môn, khó thì cũng không khó mà dễ cũng không dể, nếu biết cách học thì con thấy không còn trở ngại gì nhiều lắm, giờ thì con đã quen với phương pháp học mới này rồi.

Mấy lá thư trước con chưa nói cho cha mẹ biết là Tiếng Hoa của con thì cũng nói tàm tạm ah, con cũng có học buổi tối thứ 3 và thứ 5 như cha mẹ đã biết rồi con không giỏi nhưng nhờ được cái siêng nên cũng nói được chút ít, con nhớ mắc cười lần đầu tiên con đi mua cà chua ở gần bến xe gần trường con, cà chổ ta bán có 2 loại, 1 loại là 1 rỗ là 80 đồng tiền Đài Loan tức khoảng 55 nghìn Việt Nam mình, còn loại kia thì là 1 rỗ 100 đồng ĐL khoảng gần 70 ngàn VN, thì con cũng biết hỏi giá, cái con hỏi nếu con mua hai rỗ thì có bớt không, ta nói mua 2 rỗ loại 100 đồng thì tính 180 đồng nhưng con tra giá 150 đồng ta vẫn hiểu mà không bán hiii(cũng mắc cười lắm), thế là con mua 1 rỗ loại 100 đồng được 5 trái, tính ra nếu ở VN chắc con mua ít nhất chắc cũng được 10kg. Con ăn thấy cũng ngon mà loại này giống cà xưa của mình trái bự bự nhưng mà con thấy ăn ngon hơn của mình. Nói chung mấy câu căn bản đơn giản thì con tạm thời nói được, tuy có phát âm sai nhiều từ lắm con biết được từ nào là nói từ đó ah cũng không ngại lắm con nói sai cũng có ngươi hay chỉnh cho con, còn viết thì nhìn sách con mới viết được có mấy giờ đơn giản thì con nhớ còn chữ mà nhiều nét con không nhớ, chắc tại con giỏi tiếng Việt qua hay sao mà tiếng anh với tiếng hoa con không giỏi được.

À mà! lá thứ trước con có nhắc đến đất nhà mình sau mà giờ không còn tốt tươi như xưa nữa và con cũng đã tìm ra nguyên nhân rồi, nhờ hôm trước con có tham gia lớp học về môi trường và nhờ vậy con có thểm kiến thức và con biết nguyên nhân, tại vì do cha dùng nhiều thuốc diệt cỏ, thuốc trừ  sâu và nhiều phân bón hóa học nữa nên làm cho đất cằn cỏi hơn, và đôi khi dùng nhiều quá cũng là nguyên nhân của việc làm cho đất mình trở nên khô cằn hơn cha ah, con đã tìm hiểu ra nguyên nhân rồi, để có thời gian con sẽ tìm hiểu thêm về hình thức cải tạo lại như thế nào, hiii ( cười) nhằm khi con nghĩ con nên chuyển sang học nông nghiệp biết đâu cũng lại là ý kiến hay.

Con thường gửi thư về cho cha mẹ vào ngày thứ 6, mà thường mà 2 tuần con mới xuống núi một lần, đi học mà nghe con nói lên núi xuống núi và nhiều người chắc cũng không hình dung ra đâu, thư con viết xong con gươm lại để đó gửi một lần luôn, con ở trên núi nhưng mà đường đi lớn lắm, cũng không có đèo hay dốc nhiều, bác tài xế xe buýt trường con cẩn thận lắm, nói thế để mẹ biết mẹ không phải lo lắng cho con. Mà quên, mẹ cũng nhớ nhắc cha lâu lâu về thăm nội mua cho nội mấy bịch ngủ cốc, cha không cần ở cả ngày mà thăm nội xiếu đi cho nội thấy vui, nội lớn tuổi rồi, còn mẹ có đi chợ hay đi đâu đó nhớ ghé thăm ngoại, nói nội ngoại đừng lo cho con, mới qua đây không có bao lâu mà con trắng trẻo xinh đẹp hơn trước nhiều, chứ nội với ngoại tối ngày lại lo sợ con không xinh sợ con khó kiếm người yêu, con đi qua đi học có nhiều anh ở Việt Nam hứa đợi con về lắm, cha mẹ cứ nói vậy cho nội và ngoại yên tâm về con hiii( cười).

Con biết Đài Loan đang có cuộc thi về “Giải thưởng Văn học Di dân Di công lần thứ II’’, con tính lấy lá thư này gửi tham dự, con không biết mình có lạc đề hay không nữa, nếu như con không lạc đề mà thậm chí con được giải thưởng con sẽ dùng số tiền đó mua tặng cha cái máy xới tay để cha không còn phải vất vả cuốc đất và xới đất bằng tay nữa, còn mẹ thì con sẽ lấp ống nước tưới tự động để cho mẹ tưới rau muốn cho heo ăn, mẹ không phải kéo ống nước nặng nề để phải ảnh hưởng đến lưng mẹ nữa. Con sẽ thật sự hạnh phúc nếu còn làm được điều đó cho cả cha và mẹ, con gì con cũng hay cầu nguyện và xin ông trời giúp con lắm nhưng con sợ con xin nhiều xin hoài ổng không cho con nữa.

Cha mẹ nhớ những gì con dặn trong thư nhe, cha mẹ nhớ nhe, cha mẹ khỏe mạnh và sống vui vẻ thì con ở xa con cũng sẽ vui và khỏe mạnh nữa. Cuối thư con chúc cha mẹ có nhiều sức khẻo, luôn cảm thấy vui và hạnh phúc khi đọc thư con!
                                                              Ngày 30 tháng 05 năm 2015.
                                                                                   Diểm