Tôi đến ĐÀI LOAN được hơn 1 năm , công việc của tôi làm trong công xưởng hóa chất vô cùng vất vả , mỗi khi tan ca toàn thân đau ê ẩm nhức nhối không muốn lê bước . Nhưng tôi đã cố gắng sắp xếp thời gian đi làm tình nguyện viên cho Trái Tim Yêu Thương ĐÀI LOAN - VIỆT NAM - 1 tổ chức từ thiện chuyên quyên góp tiền của vật chất từ ĐÀI LOAN gửi về VIỆT NAM giúp các mảnh đời bất hạnh , xây nhà tình thương cho các em bé mồ côi và giúp đỡ đồng bào bị thiên tai lũ lụt .
Tôi còn nhớ lần đầu tiên tham gia bê thùng từ thiện đi quyên góp ở ga tàu ĐÀO VIÊN , cảm xúc thật vừa vui vừa buồn . Nhìn các quán ăn VIỆT đông nghịt các bạn VIỆT NAM với những bàn ăn đầy bia , đồ ăn xếp chồng chất mà tôi phải đứng khom lưng xin các bạn từng xu lẻ tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng , tôi tự hỏi có bao nhiêu người VIỆT NAM lao động chúng ta cứ mỗi ngày nghỉ lại lãng phí ăn uống và chơi bời như thế . Gia như mỗi người chỉ bớt ra bỏ vào thùng từ thiện của chúng tôi 10 khoai thôi thì sẽ có biết bao đứa trẻ mồ côi được sống trong những ngôi nhà mới ? Trong khi đồng bào MIỀN TRUNG đang đói ăn chìm ngập trong nước , nhà mất , gạo ăn không có mà chúng ta những người con VIỆT NAM vẫn có thể bình yên ăn uống hát hò ở xứ người , vung phí những đồng tiền như thế này sao ?
Tôi còn nhớ khi tôi bê thùng khom lưng trước 1 bạn gái ăn mặc mô đen , tôi nói : em ơi các anh đi quyên góp cho đồng bào MIỀN TRUNG em giúp đồng bào 1 vài trăm lẻ đi em . Cô ấy nhìn tôi như 1 người từ hành tinh khác rơi xuống rồi nói gọn lỏn : em là người MIỀN TRUNG đây , mắc mớ gì mà anh phải đi xin cho MIỀN TRUNG . Nói xong bạn gái đi thẳng còn tôi cảm thấy lòng đau như muối xát .
Rồi dưới cái lạnh 10 độ của cái mưa rét ĐÀI LOAN tôi lại cùng bạn bè đôi mưa rét đi quyên góp từ thiện cho chương trình TẾT CHO ĐỒNG BÀO NGHÈO MIỀN TRUNG , công viên ĐẠI AN với từng dòng người VIỆT NAM đổ về xem ca nhạc thật đông vui nhưng chúng tôi đội tình nguyện chỉ biết len lỏi đi giữa dòng người quyên góp cúi đầu xin từng xu lẻ mong sao đồng bào nghèo MIỀN TRUNG có 1 cái TẾT ấm cúng và đủ đầy . Nhiều bạn thông cảm vui vẻ giúp đỡ 1 vài trăm lẻ nhưng có những bạn bước qua buông những lời cay nghiệt ; không có việc làm hay sao mà quyên với góp . Tôi lại cúi đầu chấp nhận sự mỉa mai .
Bao lần tham gia từ thiện quyên góp rồi dần dần tôi cũng có kinh nghiệm và rút ra bài học cho mình , tôi nghĩ đây là việc thiện làm xuất phát từ con tim nên quen dần với những lời xúc phạm của những bạn không có ý thức , nhiều bạn ủng hộ việc làm của tôi , của bạn bè tôi làm cho tôi không còn cảm giác ngại ngùng xấu hổ khi ôm thùng cúi đầu trước những người khác .
Tôi tham gia cùng đoàn chủ trì cuộc biểu tình chống TRUNG QUỐC hôm 11.5 tại ga ĐÀI BẮC , khí thế hào hùng của cả 1 cộng đồng người VIỆT NAM tại ĐÀI LOAN làm cho tôi có cảm giác mạnh mẽ và yêu dân tộc của mình hơn bao giờ hết , nhìn những người ĐÀI LOAN cùng hòa mình vào dòng người với quốc kỳ VIỆT NAM đỏ rực giữa lòng thành phố ĐÀI BẮC mà lòng tôi xốn xang , nước mắt chỉ muốn rơi , những người dân ĐÀI LOAN đã ở bên cạnh chúng tôi để hô vang khẩu hiệu TRƯỜNG SA , HOÀNG SA là của VIỆT NAM . Tôi nắm tay đạo diễn NGÔ ĐÔNG MỤC - đài truyền hình công cộng , 1 từ cám ơn thôi đối với tôi lúc ấy cũng khó nói thành lời .
Nhưng rồi tôi đã khóc , khóc như 1 đứa trẻ bị đánh đòn oan khi nghe tin bạo động biểu tình ở BÌNH DƯƠNG - VIỆT NAM , khi mà người dân chúng ta quá khích không phân biệt rõ ràng ĐÀI LOAN và TRUNG QUỐC là 2 nước hoàn toàn khác nhau nên đã có những hành động đập phá nhiều nhà máy của người ĐÀI LOAN tại đó , nhìn những người dân ĐÀI LOAN với vẻ mặt thất thần và ánh mắt tuyệt vọng trở về sân bay ĐÀI LOAN mà tôi cảm thấy như hụt hẫng và xấu hổ . Vì chính những người bạn ĐÀI LOAN mới 2 ngày trước còn xuống đường biểu tình chống TRUNG QUỐC cùng tôi nay đã nhìn tôi với con mắt khác . Mỗi ngày ti vi ĐÀI LOAN phát 24 tiếng thời sự về cảnh các phần tử quá khích đập phá các nhà máy của người ĐÀI mà tôi không dám xem , không dám bình luận và nói chuyện với những người bạn ĐÀI như trước nữa . Tôi xấu hổ và cảm thấy thật xót xa . Dù rằng lỗi không phải do tôi gây nên nhưng tôi thấy mình có lỗi với người dân ĐÀI LOAN nhiều quá . Bạn bè tôi ai cũng buồn và thất vọng , cả hàng trăm ngàn người VIỆT NAM sẽ sống ra sao khi người ĐÀI LOAN đã nhìn chúng tôi với con mắt khác . Chúng tôi không có lỗi , nhưng những phần tử xấu ở VIỆT NAM đã đẩy chúng tôi vào tình thế khó xử này . Tôi viết lên đây với tất cả tấm lòng mình và mong rằng các bạn ĐÀI LOAN sẽ đọc được và cảm thông cho chúng tôi những công nhân VIỆT đang cực nhọc lao động tại nước của các bạn . Mong các bạn hiểu rằng cuộc bạo động đập phá các nhà máy của ĐÀI LOAN vừa qua tại VIỆT NAM chỉ là do hiểu nhầm ĐÀI LOAN và TRUNG QUỐC là một . Hãy cho chúng tôi 1 cơ hội tốt để làm việc ở nước của các bạn đừng bắt chúng tôi phải chịu áp lực quá lớn . ĐÀI LOAN ơi ! XIN LỖI .
Tôi còn nhớ lần đầu tiên tham gia bê thùng từ thiện đi quyên góp ở ga tàu ĐÀO VIÊN , cảm xúc thật vừa vui vừa buồn . Nhìn các quán ăn VIỆT đông nghịt các bạn VIỆT NAM với những bàn ăn đầy bia , đồ ăn xếp chồng chất mà tôi phải đứng khom lưng xin các bạn từng xu lẻ tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng , tôi tự hỏi có bao nhiêu người VIỆT NAM lao động chúng ta cứ mỗi ngày nghỉ lại lãng phí ăn uống và chơi bời như thế . Gia như mỗi người chỉ bớt ra bỏ vào thùng từ thiện của chúng tôi 10 khoai thôi thì sẽ có biết bao đứa trẻ mồ côi được sống trong những ngôi nhà mới ? Trong khi đồng bào MIỀN TRUNG đang đói ăn chìm ngập trong nước , nhà mất , gạo ăn không có mà chúng ta những người con VIỆT NAM vẫn có thể bình yên ăn uống hát hò ở xứ người , vung phí những đồng tiền như thế này sao ?
Tôi còn nhớ khi tôi bê thùng khom lưng trước 1 bạn gái ăn mặc mô đen , tôi nói : em ơi các anh đi quyên góp cho đồng bào MIỀN TRUNG em giúp đồng bào 1 vài trăm lẻ đi em . Cô ấy nhìn tôi như 1 người từ hành tinh khác rơi xuống rồi nói gọn lỏn : em là người MIỀN TRUNG đây , mắc mớ gì mà anh phải đi xin cho MIỀN TRUNG . Nói xong bạn gái đi thẳng còn tôi cảm thấy lòng đau như muối xát .
Rồi dưới cái lạnh 10 độ của cái mưa rét ĐÀI LOAN tôi lại cùng bạn bè đôi mưa rét đi quyên góp từ thiện cho chương trình TẾT CHO ĐỒNG BÀO NGHÈO MIỀN TRUNG , công viên ĐẠI AN với từng dòng người VIỆT NAM đổ về xem ca nhạc thật đông vui nhưng chúng tôi đội tình nguyện chỉ biết len lỏi đi giữa dòng người quyên góp cúi đầu xin từng xu lẻ mong sao đồng bào nghèo MIỀN TRUNG có 1 cái TẾT ấm cúng và đủ đầy . Nhiều bạn thông cảm vui vẻ giúp đỡ 1 vài trăm lẻ nhưng có những bạn bước qua buông những lời cay nghiệt ; không có việc làm hay sao mà quyên với góp . Tôi lại cúi đầu chấp nhận sự mỉa mai .
Bao lần tham gia từ thiện quyên góp rồi dần dần tôi cũng có kinh nghiệm và rút ra bài học cho mình , tôi nghĩ đây là việc thiện làm xuất phát từ con tim nên quen dần với những lời xúc phạm của những bạn không có ý thức , nhiều bạn ủng hộ việc làm của tôi , của bạn bè tôi làm cho tôi không còn cảm giác ngại ngùng xấu hổ khi ôm thùng cúi đầu trước những người khác .
Tôi tham gia cùng đoàn chủ trì cuộc biểu tình chống TRUNG QUỐC hôm 11.5 tại ga ĐÀI BẮC , khí thế hào hùng của cả 1 cộng đồng người VIỆT NAM tại ĐÀI LOAN làm cho tôi có cảm giác mạnh mẽ và yêu dân tộc của mình hơn bao giờ hết , nhìn những người ĐÀI LOAN cùng hòa mình vào dòng người với quốc kỳ VIỆT NAM đỏ rực giữa lòng thành phố ĐÀI BẮC mà lòng tôi xốn xang , nước mắt chỉ muốn rơi , những người dân ĐÀI LOAN đã ở bên cạnh chúng tôi để hô vang khẩu hiệu TRƯỜNG SA , HOÀNG SA là của VIỆT NAM . Tôi nắm tay đạo diễn NGÔ ĐÔNG MỤC - đài truyền hình công cộng , 1 từ cám ơn thôi đối với tôi lúc ấy cũng khó nói thành lời .
Nhưng rồi tôi đã khóc , khóc như 1 đứa trẻ bị đánh đòn oan khi nghe tin bạo động biểu tình ở BÌNH DƯƠNG - VIỆT NAM , khi mà người dân chúng ta quá khích không phân biệt rõ ràng ĐÀI LOAN và TRUNG QUỐC là 2 nước hoàn toàn khác nhau nên đã có những hành động đập phá nhiều nhà máy của người ĐÀI LOAN tại đó , nhìn những người dân ĐÀI LOAN với vẻ mặt thất thần và ánh mắt tuyệt vọng trở về sân bay ĐÀI LOAN mà tôi cảm thấy như hụt hẫng và xấu hổ . Vì chính những người bạn ĐÀI LOAN mới 2 ngày trước còn xuống đường biểu tình chống TRUNG QUỐC cùng tôi nay đã nhìn tôi với con mắt khác . Mỗi ngày ti vi ĐÀI LOAN phát 24 tiếng thời sự về cảnh các phần tử quá khích đập phá các nhà máy của người ĐÀI mà tôi không dám xem , không dám bình luận và nói chuyện với những người bạn ĐÀI như trước nữa . Tôi xấu hổ và cảm thấy thật xót xa . Dù rằng lỗi không phải do tôi gây nên nhưng tôi thấy mình có lỗi với người dân ĐÀI LOAN nhiều quá . Bạn bè tôi ai cũng buồn và thất vọng , cả hàng trăm ngàn người VIỆT NAM sẽ sống ra sao khi người ĐÀI LOAN đã nhìn chúng tôi với con mắt khác . Chúng tôi không có lỗi , nhưng những phần tử xấu ở VIỆT NAM đã đẩy chúng tôi vào tình thế khó xử này . Tôi viết lên đây với tất cả tấm lòng mình và mong rằng các bạn ĐÀI LOAN sẽ đọc được và cảm thông cho chúng tôi những công nhân VIỆT đang cực nhọc lao động tại nước của các bạn . Mong các bạn hiểu rằng cuộc bạo động đập phá các nhà máy của ĐÀI LOAN vừa qua tại VIỆT NAM chỉ là do hiểu nhầm ĐÀI LOAN và TRUNG QUỐC là một . Hãy cho chúng tôi 1 cơ hội tốt để làm việc ở nước của các bạn đừng bắt chúng tôi phải chịu áp lực quá lớn . ĐÀI LOAN ơi ! XIN LỖI .