giải thưởng văn học di dân và di công



2014-05-26 / nam han / giải thưởng văn học di dân và di công / Tiếng Việt / Không

"Giải Thưởng Văn Học Di Dân Và Di Công 
     Trên thế giới cũng như bất cứ một quốc gia -đất nước nào trong hành tinh bao la có vô vàn các sáng chế,nghiên cứu,phát minh...có ích cho con người và thiên nhiên.để đáp lại những đóng góp đó bằng sự biết ơn,lòng nể phụctrân thành và cao cả nhất,con người chúng ta đã thiết lập ra các giải thưởng,huân huy chương,cúp bằng khen v.v. Trong đó có giải thưởng vn học di dân & di công(gtvh dd &dc).
     ngay bây giờ và thời khắc này tôi cũng như bao người khác đang sinh sống và làm việc tại đất nước bạn-đài loan,một gòn đảo ngọc của thế giới.tôi tên Nam,1 di công hợp pháp rất tình cờ được biết đến gtvhdd&dc.
Với cái tên hán nam hay nam phú thọ chắc hẳn k ít ng biết tôi nơi tôi đã sống và các tỉnh thành phố khác nơi tôi đã đặt chân qua với các mục đích khác nhau.Đặc biệt là kiếm tiền.đời người không fải ai cũng sinh ra và lớn lên trong giàu sang,phú quý! Và để có được điều không sẵn có này tôi đã bôn ba 1 số nơi tiêu biểu như Hà Nội & Tp.Hồ Chí Minh để làm việc nhưng không thành.
Phải chăng tôi còn quá trẻ để thành công hay sự hiểu biết của tôi có hạn?
Có lẽ vậy,những điều đó coi như bàn đạp giúp tôitrên đường đời.
Và bỏ lại sau tất cả học hành dang dở,làm ăn thất bại,một anh chàng sinh năm 1991 đã quyết định xa gia đình và quê hương mình hơn nữa để mưu sinh,với ý định học tiếng hànđể sang làm việc cho đỡ vất vả và nhiều tiền hơn.nhưng tôi đã vỡ mộng khi thi đỗ chứng chỉ tiếng do klpt tổ chức và đợi,đợi hơn 1 năm trời tới một ngày hàn quốc lại đóng cửa với lao động việt nam do tình trạng lao động bỏ chốn gia tăng leo thang,thất vọng nặng nề tôi bỏ sang đi đài loan.
Trời ơicó fải ông trời đang thử thách tôi k!tôi muốn giúp bố mẹ mình đỡ khổ,muốn xây lại căn nhà mới k bị nứt nẻ và nguy hiểm khi mưa bão như nhà mà giờ bố mẹ và anh trai tôi đang ở,vậy mà tôi bị môi giới gạt từ fí đi tới công việc tôi làm.
Theo quy định của nhà nước tổng phí đi có 4.500 usd là cao nhất vậy mà tôi và nhiều người khác mất tới 6.800 usd,đã vậy công việc còn vất vả  mà tănf ca lại ít,xin đổi chủ thì fải về nước ,lại mất tiền.thôi đâm lao phải theo lao,cố gắng làm trả nợ.với một lời ngọt như đường mật cuả môi giới đứng chỉnh máy tạo chất dẻo làm chân ghế e ạ,tănf ca ít nhất 2 giờ/ngày.ai ngờ sang nhặt nhựa cắt nhựa,chạy lung tung mọi việc,đâu có fải trong nhà mà là ngoài trời,mà ngoài trời thì mưa nắng có tới không ""các bạ""? Thế tôi còn cố gắng đượcđằng này tăn ca thì 2 tiếng lúc có lúc không,khóc không được fải chịu,thế rồi đành fải đi làm ngoài kiếm thêm,bốc công tener - một việc tưởng chừng không bao giờ tôi biết  hay đi trồng dưa hấu thậm chí cả chặt cây trong khi trời nắng làm tôi thấy rát mặt,đôi lúc tôi muốn nghỉ nhưng thương bố mẹ lại đi làm!
Đời người kể bao giờ cho hết chuyện,vâng với tờ bái tờ báo bốn phương cuả con gái ông chủ có bạng người việt namcho tôi,thật sự là ông chủ và mọi người rất tốt và thân thiện với tôi.Thiết nghĩ có lẽ đây là mệnh của mìn,được sống trong 1 ngôi ""chuà nhà""của ông chủ,vốn dĩ là một người thích làm điều thiện,hướng thiện mà lại ở chuà đúng là số mệnh rồi.
Tôi đã đọc tờ báo,ban đầu chỉ đọc tin thôi,rồi thấy có tiếng trung phiên dịch lại học thêm,đột nhiên tôi đọc được tin về giải thưởng này mình có thể có cơ hội,thật hay và hấp dẫn !tôi đã cầm bút viết lên những dòng này,tôi thấy là tự truyện thì đúng hơn.
Dù gì lòng mình cũng đã thông khi nói hết lên với các bạn,chỉ mong có một bằng khen ghi danh tham gia cuộc thi này là đã vui lắm rồi,vì mình đâu có khả năng lấy được giải thưởng,không fải không có niềm tin mà vì núi này cao còn núi khác cao hơn mà.
     đúng như tưạ đề giải thưởng văn học di dân và di công là một nơi tụ họp của các bạn người nước ngoài có ting rhần văn học,là một người di công tôi chúc tất cả mọi người đã và đang sống trên hòn đảo ngọc có một sức khoẻ tốt,mọi việc hanh thông,yên bình,tgế giới không có chiến tranh,cảm ơn vì tất cả,tôi yêu các bạn."