TRẢI LÒNG !!!



2014-05-29 / Nguyễn Thị Kim Phụng  /  TRẢI LÒNG !!! / Tiếng Việt / ĐÔNG Á CHUYỂN TIỀN NHANH.



TRẢI LÒNG !!!
Tôi, cô gái được sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo thuộc vùng quê Vũng Tàu, Việt Nam. Nhà không tiền, Ba Mẹ cố gắng lắm mới cho tôi lấy được cái bằng tốt nghiệp tiểu học.Từ thuở nhỏ cho đến lúc trưởng thành, cái khó khăn, cùng cực luôn đeo bám và ám ảnh gia đỉnh tôi.Cuộc sống càng trở nên túng thiếu, bế tắc hơn khi Ba tôi lâm bạo bệnh và qua đời để lại món nợ khá lớn lúc tôi tròn tuổi mười lăm. Cơm , áo, gạo ,tiền , nợ nần chồng chất luôn nè nặng trên đôi vai bé nhỏ, khom gầy của Mẹ . Là chị cả của năm đứa em thơ, tôi hiểu nỗi cơ cực, gian nan mà Mẹ phải gánh vì dù có cố gắng , bươn chải thế nào thì cuộc sống của chúng tôi vẫn gắn bó, vẫn lẩn quẩn ,vẫn loay hoay với những món nợ. Thế nên tròn tuổi hai mươi, không màng sự sợ hãi, bất chấp nỗi lo sợ , lấy hết dũng khí tôi quyết định lên Sài Gòn ghi danh để được “ lấy chồng Đài Loan” với nguyện vọng thoát khỏi kiếp nghèo.. Vài tháng sau đó, tôi cũng đã được tuyển chọn và tạm biệt quê hương yêu dấu “theo chàng về dinh”.
Tôi nhớ như in những ngày sắp và mới sang Đài Loan, ngoài chồng và gia đình chồng thì ngôn ngữ, kiến thức , phong tục tập quán, bạn bè, người thân,,,tất cả, tất cả ở nơi này hình như trong tôi là con số không. Nhưng may mắn thay, tôi gặp được một người chồng tốt và gia đình anh cũng vậy. Họ luôn giúp đỡ, chỉ bảo , yêu thương tôi, sau bốn tháng tôi xin được việc làm vào ban ngày ,còn buổi tối thì dành thời gian hai giờ đồng hồ để học phổ cập tiếng Trung và mở mang kiến thức ở trường cùng với rất nhiều cô dâu đến từ các nước bạn. Đến nay,tôi đã có mười năm sống trên đất nước xinh đẹp này, Tôi không dám tuyên bố là giàu nhưng với cuộc sống hiện tại của tôi và gia đình mình bên Việt Nam có thể tạm gọi là hết nghèo. Mười năm, khoảng thời gian chưa hẳn là dài nhưng cũng không phải là ngắn để tôi hiểu và cảm nhận về quê hương thứ hai này.
Tuyệt vời lắm, vì lúc nhỏ nhà nghèo nên tối ngày chỉ biết lủi thủi, quanh quẩn với năm đứa em và mấy con gà. Nhưng từ khi sang đây, cuộc đời tôi như đang mở ra một trang mới vì mình được sống trong một quốc gia được thiên nhiên ưu ái, ban tặng rất, rất nhiều cảnh đẹp tự nhiên mà có lẽ du khách thế giới ai ai cũng mong một lần được đặt chân đến tham quan, chiêm ngưỡng.Khí hậu Đài Loan phân rõ rệt bốn mùa, nhưng tôi thích nhất là mùa đông khi những cơn mưa phùn tí tách bay bay dưới tiết trời hanh lạnh. Ta chợt lạc vào thiên đường khi một bên là bờ biển rộng mênh mông, dạt dào sóng vỗ, còn một bên là khung cảnh đồi núi chập chùng,xanh ngát màu lá cây, cỏ dại. Thơ mộng, hữu tình làm sao với những mảng sương mù, những đám mây nhỏ trắng xóa lững lờ trôi giữa lưng đồi.
Toàn cảnh mây , nước, biển trời, hoà quyện vào nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt mỹ. Mùa xuân cũng không kém nét đặc sắc khi trăm hoa đua nở. Hàng trăm loại hoa, hàng trăm màu sắc mang nét riêng biệt , lạ lùng . Mỹ miều làm sao với từng chùm anh đào bung nở nghìn cánh nhỏ li ti sắc trắng,hồng rực rỡ như thiếu nữ đang tuổi thanh xuân đứng khoe mình dọc theo những con đường ngoằn nghoèo, khúc khuỷu.
Đài Loan được thế giới biết đến không chỉ bởi những cảnh đẹp mê hồn mà còn nổi tiếng là một đất nước với nền kinh tế phát triển mạnh xếp vào top đầu khu vực Châu Á sánh vai bên những ngôi nhà chọc trời cùng nhiều khu công nghiệp hiện đại, tiên tiến. Nghành thương mại , kỹ thuật, công nghiệp , điện tử, công nghệ thông tin phát triển nhanh, mạnh. Người dân bản địa, tôi, cũng như những người di dân, di cư khác rất dễ tìm ra công việc làm ổn định với mức lương tương xứng. Nơi đây,chỉ cần cần cù ,chăm chỉ lao động thì bạn không phải sợ đối mặt với cảnh thất nghiệp .
Đường Đài Loan thì rộng rãi, sạch sẽ, người dân luôn ý thức không vứt rác bừa bãi nơi công cộng. Giao thông an toàn, các ngã ba, ngã tư lớn nhỏ đểu đặt tín hiệu đèn giao thông cũng như camera nên tai nạn giao thông rất hạn chế. Đặc biệt hệ thống tàu điện ngầm và tàu siêu tốc thông suốt ngày càng được nâng cấp, mở rộng để phục vụ cho sự đi lại thuận tiện của người dân. Những công việc như giữ xe, lấy tiền xe, thu phí đi đường .....đa số không phải nhờ vào sức lao động tay chân mà tất cả đều thay thế bằng máy móc hiện đại. Rất nhiều khu vui chơi, giải trí với quy mô lớn thu hút du khách vui chơi sau những ngày lao động mệt nhọc.
Có thể nói , sống nơi đây tính mạng con người, tiền bạc , vật chất luôn được đảm bảo an toàn vì rất hiếm xảy ra bạo động, cướp của, giết người. Mặc dù cũng có nhưng so với những đất nước khác trên thế giới thì tệ nạn xã hội ở Đài Loan là không đáng kể.
Trẻ em, những măng non của Đài Loan hầu hết đều được đến trường, luôn được nhà nước ưu tiên, khuyến khích , chú trọng việc bồi dưỡng con chữ , kiến thức , giảm tối thiểu việc trẻ em mù chữ.
Chính phủ, nhà nước Đài Loan luôn luôn quan tâm đến sức khỏe cho người dân, thế nên nghành y tế luôn luôn được xem trọng, hàng trăm bệnh viện thường xuyên được xây dựng ,nâng cấp.Vô số máy móc y học hiện đại được chế tạo, mua về,hàng nghìn y bác sĩ giỏi , tay nghề cao luôn sẵn sàng nỗ lực hết sức mình để chữa trị cho bệnh nhân vì thế sức khỏe người dân được đảm bảo, tuổi thọ của người dân cao hơn.
Câu nói : “ăn cơm Tàu, ở nhà Tây, lấy vợ Nhật” rất đúng khi nói đến ẩm thực của Đài Loan., rất phong phú và đa dạng, vô số món ăn ngon được chế biến rất công phu và đẹp mắt. Minh chứng là không những người dân nơi đây mà du khách thế giới cũng thường tập trung để thưởng thức cùng tiếng cười nói rôm rả , tiếng chiên sào , chế biến của các món ăn tạo nên một khung cảnh sầm uất, náo nhiệt ở những khu chợ đêm. Vương quốc của trái cây là cái tên mà người ta đặt cho nơi này vì trái cây nơi đây luôn được lai giống cho ra những quả vừa to, vừa ngọt.....rất ngon , bổ dưỡng.
Rất nhiều những phong cảnh đẹp, những món ăn ngon mà tôi đã và đang cảm nhận khi may mắn được sống trên hòn đảo xinh đẹp này. Nhưng điều mà không chỉ riêng tôi vì tôi nghĩ những ai sống ở đây đều cảm nhận và ca ngợi đó chính là bản chất, đức tính cao đẹp ở con người Đài Loan. Họ văn minh lắm, họ lịch sự lắm, hiếu khách lắm, họ chân thành lắm , họ nhân ái lắm và họ giàu tình người lắm.Họ không phân biệt tôn giáo, chủng tộc, quốc gia . Họ luôn sẵn sàng khi bạn có việc cần họ giúp đỡ. Họ luôn tỏ thái độ bình đẳng ,thân thiện trong giao tiếp, cách ứng xử của họ vô cùng có văn hoá thường đi kèm với những từ ngữ “ xin mời,làm phiền, xin lỗi làm ơn, cám ơn” ..Một điều nữa rất đáng ca ngợi đó là đức tính tiết kiệm, siêng năng. Họ tăng ca, làm một ngày mười hai, mười ba giờ. Họ làm mười đồng, tiêu ba đồng để dành bảy đồng, tích góp cho bản thân, lo sợ khi có những chuyện không may, khi về già , không có tiền làm gánh nặng cho người thân, con cháu. Họ tiết kiệm, nhưng họ không hề đắn đo , suy nghĩ khi làm việc thiện. Họ rất sẵn lòng hiến đất đai, của cải , tiền bạc để xây dựng trường học, bệnh viện,chùa chiền và ủng hộ người ngh̀èo đói ăn, thiếu mặc. Trong những câu chuyện đời sống hằng ngày của họ thường đề cập đến cái chân, thiện, mỹ mà có lẽ là con người ai cũng muốn vươn tới. Rất nhiều gia đình chọn cách tu tại nhà, ăn chay, nói không với thịt, cá với tâm niệm giảm bớt tai ương, thiên tai trong cuộc sống mà họ cho rằng những điều không may mắn ấy ập đến một phần bởi sát sanh.
Thế đấy, hiện tại tôi vô cùng vui sướng và hạnh phúc khi được sống và làm việc nơi này. Tuy có rất nhiều điều tôi thầm tôn vinh, ca ngợi thì đâu đó vẫn tồn tại những vấn đề nan giải mà tôi mong trong tương lai sẽ được cải thiện để Đài Loan ngày càng được hoàn mỹ hơn. Đó là vấn đề thanh niên ăn trầu. Trẻ em, thanh thiếu niên lạm dụng quá nhiều vào công nghệ thông tin, nên lười vận động, tình trạng béo phì, cận thị chiếm tỉ lệ cao. Kế tiếp là vấ đề ô nhiễm môi trường,xe gắn máy, xe ô tô đông đúc và vì có rất nhiều khu công nghiệp lớn nên hằng ngày người dân phải hít thở biết bao là khói bụi,chất độc hại từ những phương tiện giao thông, ở các ống khói của các khu công nghiệp thải ra. Không những thế sức khỏe của người dân cũng đang bị đe dọa rất nhiều vì ngay cả nguồn nước , thức ăn, thức uống ....hiện nay đều chứa quá nhiều chất độc hại gây ra vô số loại bệnh ung thư. Và cuối cùng đó là tình trạng không kết hôn, không sinh con, ly hôn cũng không phải là con số nhỏ.......
Tận đáy lòng, tôi rất yêu đất nước Đài Loan, rất yêu con người Đài Loan như yêu chính người thân, yêu nơi chôn nhau cắt rốn của tôi. Tôi luôn canh cánh trong lòng hai tiếng “cám ơn” đối với đất nước , con người nơi này (đặc biệt là chồng tôi và gia đình anh ấy). Và tôi cũng xin được gởi lời cám ơn đến toàn thể ban tổ chức cuộc thi “ Giải thưởng văn học di dân-di công” đã cho tôi có cơ hội trải lòng mình, nói lên những cảm nhận, những suy nghĩ mà bấy lâu nay tôi từng ôm ấp. Mặc dù không phải là người bản địa, mặc dù là nhỏ nhoi,nhưng tôi xin hứa sẽ luôn cố gắng, lao động, học tập, phát huy những gì mình có thể để góp phần xây dựng đất nước này ngày càng xinh đẹp, phồn vinh.