Mặt Trời Của Mẹ



2014-05-27 / Đặng Thị Phương Lan /  Mặt Trời Của Mẹ / Tiếng Việt / Không


Thơ dự thi
Mặt trời của mẹ
Gió xôn xao, nắng đổi màu sắc lá
Thu đỡ lá rơi, nắng dệt thảm trên đường
Thu ngọt ngào như tình mẹ nhớ thương
Nỗi nhớ thương con yêu mẹ chất đầy hai ngàn ngày có lẻ
Ngày ấy mẹ ra đi, con còn rất bé
Bế con vào lòng mà tim mẹ xót xa
Mẹ nựng con, mẹ phải đi làm xa
Con yêu ở nhà, mẹ yêu con, ngoan nhé!
Đôi mắt mở to, giọng con thỏ thẻ
Vâng! Mẹ đi làm, nhớ nhanh về với con
Mẹ bước đi, con chạy theo lon ton
Đôi mắt mẹ nhòa theo bàn chân con chập chững
Con đã đợi chờ theo tháng ngày hờ hững
Đôi mắt đượm buồn luôn ngóng về nơi xa
Con ngọng nghịu hỏi anh, hỏi cha
Đài loan nơi nào mà mẹ đi lâu thế!
Có lúc mẹ gọi điện về con kể
Gà nhà mình đẻ trứng rồi mẹ ơi
Con thì thầm, con nhớ mẹ lắm, mẹ ơi!
Hay là, tối nay mẹ về, sáng mai lại đi sớm
Con ngây thơ không biết rằng : Đài, Việt cách nhau một biển lớn
Giấc ngủ ập về, con thấy mẹ trong mơ
Con đã vắng mẹ, suốt quãng đời ấu thơ
Chỉ vì cái nghèo đã làm mẹ và con, phải chia đôi tình mẫu tử
Mấy năm trôi qua, giờ con đã học chữ
Đã biết quét nhà, dọn dẹp, nấu cơm
Con nói với mẹ : sang năm con lớn hơn
Ngày mẹ về, con sẽ giúp mẹ giặt quần áo
Nghèo khó vô tình tạo cho con sớm biết hiếu thảo
Biết vì gia đình, biết tự đứng lên
Con đã cho mẹ một sự bình yên
Con là ánh thái dương, là ngọn lửa hồng, sưởi ấm lòng mẹ trong những đêm xa vắng
Có rất nhiều điều đã cho mẹ trở thành người chiến thắng
Đó là nhờ tình người của nhiều người trên đảo ngọc Đài loan
Nhưng lớn lao hơn cả là quê nhà, con mẹ luôn thảo ngoan
Luôn an ủi, động viên : Mẹ ơi, mẹ cố gắng!
Ngày mai mẹ về - Trời sẽ tràn đầy ánh nắng
Bởi mẹ con mình đã đẩy được cái nghèo đi xa
Ngày mai mẹ về, con sẽ đầy đủ tình mẹ, tình cha!
Cảm ơn con! Mẹ yêu con nhiều! Con là mặt trời, là niềm vui cho mẹ một bến bờ hạnh phúc!