Dâu Khách

2014-05-09 / Nguyên Kỳ / Dâu Khách / Tiếng Việt / Không 

Choang ~tiếng âm thanh phát ra từ căn nhà mà chị thấy đã quá quen thuộc, nhưng đã làm cho tôi và Phượng giật mình.

Chị làm dâu đã bao năm,  2 thằng con trai một học雄中 năm thứ 3,một đang học cấp 2 năm thứ 2.Chị kể ngày trước  gia đình chị là người Hoa kiều,chị có người yêu là việt kiêu mỹ,nhưng vì trong lúc đang giận người yêu,mẹ chị lại nợ nan nhiều mà chị đã đồng ý gả chồng qua đây.Mới qua, không như những phụ nữ môi giới lấy chồng trước đó không biết tiếng.Chị biết tiếng , biết viết chữ trung quốc nhưng bố mẹ chồng là người có bề thế, cả 2bố mẹ chồng là công nhân viên chức nhà nước,họ luôn tỏ ra suy nghĩ đem tiền đi mua dâu,nên với chị trong gia đình ấy chị chỉ được phép nghe lời, ko được lên tiếng.Chồng chị là một người ham chơi bời gái gú,ko biết lo cho vợ con.Tiền kiếm không đủ nuôi vợ con. Từ sau khi có đứa con trai út chị đã không ăn nằm với chồng do thấy vùng kín của chồng mắc bệnh lạ.Bố chồng thì suốt ngày kiếm chuyện chửi bới lăng mạ con dâu,  với bản tính chịu thương chịu khó chị ko bao giờ cãi lại, có lần ông chửi:"mày giỏi mày đi ra ngoài cho người ta đụ".Chị kể có lần với bố chồng cãi, ông còn chửi "mày cãi tao, tao nhét con cu cho mày ngậm",chồng cũng ngồi đó mà không nói câu nào,thế đấy mà vẫn phải sống chung nhà, vẫn nấu ăn cho những người đó ngày 3 bữa cơm, nhiều khi chị thấy tụi tôi tới nhà mà chị nói xấu hổ để cho tụi tui nhìn thấy cảnh như vậy, 3chị em lại rơi nước mắt.

Chuyện của chị chưa hết thì Phượng nói trong nước mắt:"em tưởng có mình em như vậy nào ngờ chị còn buồn hơn cả em".Phượng kể, quen chồng từ ngày qua đây lao động , chồng Phượng là người phải nói là ưa nhìn ,rất thư sinh là đằng khác,hồi mới yêu phượng cũng như bao người con gái khác say đắm trong cái  gọi là vị ngọt của tình yêu,anh cũng đưa Phượng về ra mắt bố mẹ, 2năm quen và yêu, bố mẹ anh tỏ ra rất tình cảm, Phượng xuất thân từ nông thôn, bố mẹ coi trọng chữ tình, thấy vậy cũng nghĩ rằng chắc gia đình chồng tương lai sẽ tôn trọng và yêu thương mình. Sau 1năm về chờ đợi làm thủ tục rồi cũng tới ngày Phượng quay lại thực sự làm dâu đất Đài cùng với bụng bầu 7tháng. Mới về làm dâu lại có bầu ngay gia đình chồng nào chẳng vui mừng, niềm vui đó chẳng được bao lâu khi chồng  Phượng không đi làm, lại mê điện tử, ngủ ngày cày đêm.Phượng sang thấy vợ bầu khó ngủ chồng Phượng đem máy tính sang phòng khác chơi, nói là sợ ảnh hưởng tới giấc ngủ của vợ và tiếng ồn ảnh hưởng tới thai nhi, và đương nhiên khi trời đã sáng thì chồng phượng cũng ngủ luôn ở đó. Phượng nói thì chồng bảo sợ vào đánh thức ảnh hưởng tới giấc ngủ,đợi khi sinh xong rồi anh về phòng ngủ. Con sinh được 4tháng chồng vẫn không chịu kiếm việc làm,vợ chồng cũng vì thế mà suốt ngày cãi cọ,Chồng không đi làm lại còn bảo vợ thích thì đi kiếm việc gì làm con để chồng chăm nhưng chỉ làm buổi sáng thôi. Phượng cũng nghe rồi đi kiếm bán hàng ăn sáng từ 5h sáng tới 9h  thu nhập đủ để có đồng ra đồng vào, về tới nhà phải trông con để ....chồng còn ngủ, trưa cho con ngủ lại chuẩn bị cơm chiều cho đại gia đình gồm gia đình chị chồng ở gần đó 4người, em chồng, bố mẹ chồng và gia đình nhỏ của Phượng. Trong tâm không muốn nhưng chị chồng không biết nấu ăn mẹ chồng mua rau nói với con dâu :"ăn hết bao nhiêu thêm bát thêm đũa ấy mà".Nghe lời Phượng nấu ăn cho đại gia đình ấy ngót 2năm rưỡi mà tối còn đi học phụ đạo cấp tiểu học.

Ấy vậy mà đã không ít lần chồng Phượng còn rầy la, đánh Phượng tới tím mặt mày vì bực bội  con quấy khóc, Phượng chỉ muốn khóc thật to nhưng lại chỉ dám ôm gối nằm  trong phòng khóa trái cửa khóc một mình.2năm 8 tháng từ sau ngày Phượng bước chân vào gia đình nhà chồng Phượng sống 1mình với đứa con nhỏ không có sự chăm sóc của chồng,  mỗi ngày đối với Phượng sao thấy nó dài thật dài,nhất là khi con ốm đau,trông con vất vả là vậy nhưng cực hơn là chồng không biết cảm thông còn trách Phượng làm mẹ mà không biết chăm con.Có lúc Phượng muốn buông xuôi,nghĩ tới con ,nghĩ tới bố mẹ ở việt nam sẽ lo lắng thế nào khi biết hoàn cảnh thực tế của đứa con gái chịu nhiều thiệt thòi.

Hơn 3 năm làm cha,chồng Phượng cũng dần thay đổi ,biết nghĩ hơn,và vui hơn nữa là chồng Phượng thi đỗ công nhân viên chức nhà nước, đồng lương không cao nhưng dù sao cũng ổn định hơn rất nhiều.Tưởng cuộc đời đã Phượng đã rẽ sang chiều hướng tốt hơn ai ngờ sau thời gian học quy chế nhà nước trên đài bắc chồng Phượng quen cô gái người bản địa ít hơn Phượng 1tuổi.Họ chát với nhau qua facebook nói lời nhớ nhung,và hơn thế nữa chồng Phượng còn nói cưới Phượng là sai lầm lớn nhất trong đời anh ta,cưới Phượng là theo ý kiến của bố mẹ ép anh cưới chứ đối với Phượng anh không có tình yêu.Đọc được những lời như vậy chân Phượng tưởng như không đứng vững được nữa.Đối với Phượng như vậy đã là quá đủ,không còn gì để giải thích hay níu giữ dù yêu chồng thương con nhưng lần này  Phượng quyết định ra đi

 Số phận con người khó có thể lường trước được điều gì sẽ xảy ra,Phượng rời căn nhà đó được 1tuần cũng là lúc Phượng phát hiện mình có mang .Hoang mang,lo lắng không biết làm gì Phượng tìm đến trung tâm phòng chống bạo lực gia đình ,gặp nhân viên giải thích hướng dẫn Phượng và chồng có cuộc nói chuyện thẳng thắn,và....

Lại 1lần nữa Phượng bỏ qua tất cả để con có cha,anh có em và hơn thế nữa đó là trọn vẹn cái gọi là gia đình....(còn nữa,nhưng sợ quá giới hạn nên mình chỉ viết tới đây ,mong mọi người thông cảm)

    Nghe tới đây tôi giật mình khi nghĩ tới bản thân cũng chuẩn bị kết hôn với bạn trai là người Đài .....