2015/5/24 / triệu thị lan / triệu thị lan / Tiếng Việt / 無
2015/05/24 triệu thị lan
Mười năm sinh sống và làm việc trên mảnh đất đai loan có biết bao kỷ niệm vui buồn lẫn lộn. Nhớ lại lúc đầu mới qua cuộc sống thật không đơn giản tý nào, ở viet nam được nghe nói rất nhiều về cô dâuViệt lấy đài loan bị thương vì những sự hành hạ nhẫn tâm của chồng,vì gia đình nên tôi đã không để ý đến bất kì lời đồn đại naò mà quyết định đi lấy chồng đài loan, với một suy nghĩ, dù là sướng hay khỏ đều do trời quyết định , số sướng ở đâu đâu cũng sướng ,đã khỏ thi ỏ đâu cũng thế vì vậy mà tôi đến đài loan . Lúc đó mẹ tôi rất lo lắng cho tôi cũng như vậy tôi rất nhớ về quê hương nhớ mẹ bạn bè và người thân cũng may chồng tôi là một người rất biết chăm sóc và thông cảm cho tôi, anh hay nhắc nhở tôi goi điện thoại về cho mẹ mỗi khi tâm trạng tôi không vui hay những lúc tôi buồn nhớ nhà. Đối với tôi đài loan thứ gì cũng mới mẻ từ nói chuyện đối thoại đến ăn uống , tôi như một đứa bé đang tập nói tập ăn.còn may là chồng tôi rất thương tôi , , những gì không phải không biết không hiểu anh đều có kien nhẫn từ từ chỉ và sửa chữa cho tôi , với mẹ chồng thì khác, vợ chồng tôi không sống cùng với bà , hầu như mọi thứ liên quan đến tôi bà đều để ý và có ý Kiến , làm tôi cảm thấy rất áp lực nên nhiều lúc cũng buồn bã và khó chịu. Chồng tôi luôn đứng về phía tôi nên tôi luôn luôn im lặng và chịu đựng vì không muốn anh khó xử giữa mẹ và vợ .Lúc trôi qua hơn một năm bà noí với chồng tôi, sao vợ maỳ qua lâu rồi mà chưa biết nói gì nhiều hết nó học hỏi chậm thiệt đấy, con dâu của bạn bà cũng là Việt Nam qua có một năm mà còn biết nói cả tiếng phước kiến .tôi nghe nói buồn lắm
nhung lại được an ủi vì chồng tôi nói với bà là vì tôi ít ra ngoài , chỉ có những ngày nghỉ anh mới có dịp dắt tôi đi đây đó với lại tôi cũng Không có bạn bè gì nhiều nên mới biết nói ít vậy Với lại nhà chỉ hai vợ chồng anh đi Làm cả ngày tôi ở nhà một mình mà sao bì với người ta. Ngày qua ngày tôi sanh em bé, con đầu lòng cũng như con thứ hai, trong tháng tuần đầu tiên bà giúp tôi tắm cho bé, nấu canh gà thuốc bắc cho tôi uống, bắt đầu tuần thứ hai những việc đó tôi đều phải tự làm,chồng tôi tuy đi làm mệt nhưng anh luôn bảo đừng giặt giũ quần áo để đó tối về anh giặt ,được chồng thương cũng biết lo lắng vợ, như vậy tôi cũng có chút an ủi . Cũng như thế hàng xóm kể lại với tôi bà đi nói là tôi cả ngày chỉ ăn với ngủ thui chẳng làm gì, xin hỏi có ai giống tôi không. Tôi tự nghĩ nếu mẹ tôi có ở đây thì tôi chẳng phải làm gì khi còn đang trong tháng, mẹ sẽ không để tôi mới sanh hai tuần lễ mà tự nấu ăn , tự tắm rửa cho em bé, mẹ sẽ bắt tôi phải nằm nhiều không được sờ nước nhiều .rồi thời gian cũng qua đi cho đến nay tôi luôn nhủ với lòng chỉ cần có chồng luôn bên cạnh yêu thương chia sẻ và biết thông cảm cho mình là đủ rồi , đó.trieuChính là nghị lực mạnh mẽ nhất giúp tôi cố gắng vượt qua để tiếp tục xây dựng ngôi nhà và hạnh phúc ngày hôm nay . bây giờ thì hai đứa con trai của tôi cũng đã lớn .Đối với tôi quan trọng nhất bây giờ là phải chăm sóc con cái cho thật tốt ,nuôi dưỡng dạy bảo chúng nên người đó chính là hạnh phúc tôi muốn theo đuổi .cho dù đài loan hay Việt Nam trong bất kỳ cuộc sống nào cũng không thể thiếu vui buồn , sướng khổ chỉ cần cố gắng sẽ vượt qua tất cả.