2014-05-28 / Phạm kim cúc / Tiên nữ chiều thu / Tiếng Việt / Không
Thấp thoáng xa xa bóng áo dài
Thướt tha kiều diễm giữa đất Đài
Như áng mây hồng vương sắc nắng
Trong chiều thu biếc hỏi rằng ai
Bóng hồng lướt nhẹ như áng mây
Tôi vội rượt theo hỏi ai đây ?
Có phải em không cô gái Việt
Nón che duyên dáng áo dài bay !
Thẹn thùng em nở nụ cười tươi
Một tay che khuất nửa nụ cười
Vâng , em chính là cô gái Việt
Em đang lao động ở xứ người
Tạm biệt tôi rồi em bước đi
Nhìn em chẳng giống phận nô tỳ
Nhẹ nhàng thanh thoát như tiên nữ
Nhìn dáng điệu em tựa quý phi
Nhưng mới hôm qua cũng là em
Trông em chẳng khác cô lo lem
Luôn tay làm việc bao vất vả
Chăm sóc cụ già với trẻ em!
Dẫu cho thành phố đã lên đèn
Cụ già trẻ nhỏ gọi tên em
Ngày đêm sớm tối em lo lắng
Chăm sóc cho họ đã thành quen
Có ai hiểu được những ngày qua
Lòng em tha thiết nỗi nhớ nhà
Đêm đêm ngó nhìn qua khung cửa
Tâm tình em gửi khoảng bao la !
Cầu cho thời gian hãy trôi mau
Cầu cho đời em được đổi màu
Cầu cho người người trên nhân thế
Mạnh khỏe hạnh phúc mãi dạt dào.,,,,,
Thế rồi thời gian cứ êm trôi
Mấy đứa trẻ thơ cũng lớn rồi
Cụ già ốm yếu em chăm sóc
Giờ đã khỏe mạnh tựa xuân hồi !
Năm nay ngày ấy thu đã sang
Thành phố Đài Bắc trải nắng vàng
Tôi lại ra ngóng chờ nơi ấy
Chẳng thấy bóng hồng lướt qua ngang !
Để cả hồn tôi cứ chơi vơi
Tôi chờ cả buổi đó em ơi
Lẽ nào em chính là tiên nữ
Hoàn thành nhiệm vụ bay về trời ?
Ngửa mặt tôi nhìn áng mây bay
Mây trắng đẹp tựa tấm áo dài
Gió cuốn bồng bềnh trong chiều tím
Tôi nhớ về em , nhớ ,,,, nhớ hoài !