Thấm thoát thế mà đã gần một năm trôi qua. Một năm mà biết bao nhiêu ước mơ hi vọng lẫn vui buồn trong tôi ở trên hòn đảo xa xôi êm đềm xinh đẹp này.
Thời gian cứ mãi trôi và hình như mọi thứ đều quay theo nó. Tôi một đứa trẻ con đầy tinh nghịch vậy mà gần một năm trên hòn đảo thân thương này tôi như cảm thấy mình lớn lên rất rất nhiều. 18 tuổi khi mà tôi cũng đã lớn và có quyết định riêng của cuộc đời mình, mang trong mình bao nhiêu ước mơ hoài bão và tôi đã quyết tâm đến với hòn đảo thân thương này. "Đài Loan" con đường tôi chọn.
Thật vui khi được sự đồng ý của mọi người sau gần hai tháng nổ lực phấn đấu tôi đã bước được sang nơi này. Lần đầu tiên xa nhà xa gia đình bạn bè mọi thứ đều trở nên lạ lẫm dường như tôi đang ở một thế giới khác vậy. Và cứ thế tôi cũng dần dần làm quen được cuộc sống ở nơi đây, lần đầu tiên bước vào đời tất cả mọi thứ với tôi nó rất khó khăn nhưng vì những ước mơ trong tôi đã giúp tôi vượt qua được tất cả. Ở đây con người thật tốt họ hòa đồng vui vẽ và thật thân thiện, họ luôn đem lại cho tôi cảm giác ấm áp và yên bình, họ giúp tôi mọi thứ trong cuộc sống. Tôi rất trân trọng những điều đó, đối với riêng tôi và cũng như mọi người xa quê hương chắc tình người là điều quan trọng nhất để mình vượt qua được những khó khăn trong cuộc sống. Và cứ thế cứ thế trôi qua tôi cũng gần bước sang tuổi 19 và cũng là gần một năm tôi đặt chân sang đây.một năm mà trong tôi tất cả thời gian đều giành cho công việc, tôi luôn nổ lực cố gắng phấn đấu. Tui là vậy nhưng mà con người ai cũng vậy ai cũng có sự mệt nhọc , đôi lúc tôi cũng muốn bỏ cuộc nhưng mà những con người ấy luôn ủng hộ chia sẽ và tâm sự cùng tôi giúp tôi vượt qua "những người con xa xứ" .
Đúng vậy vì tình yêu thương giữa con người với con người và tình thương giữa những người con xa quê hương mà chúng tôi vẫn thường gọi là "đồng hương". Nhờ có họ mà tôi luôn vững chân được ở nơi đây. Những người con vì hoàn cảnh mà phải lăn lội vất vã để mong cải thiện được hoàn cảnh gia đình. Chúng tôi cũng giống như những người "Đồng đội" trong "Tố Hữu" vậy.
Gần một năm trôi qua và biết bao vui buồn tôi đã lớn lên được rất nhiều từ nơi đây. Từ hòn đảo thân thương êm đềm này nó cho tôi biết cách sống cách sui nghĩ của một con người . ở đây tôi mới hiểu ra rằng tình người là điều quan trọng và quý báu nhất. Và tôi cũng dần thấu hiểu hơn về cuộc sống tôi cảm thấy vui hơn và yêu đời hơn từ đó và tôi tin chắc rằng con đường tôi đi là đúng.và tôi muốn cảm ơn nơi đây với những con người đã luôn kề vai sát cánh cùng tôi ở nơi đây.
Trong đời người ai cũng vậy phải trải qua những bước đi đầu đời của mình và tùi vào sự lựa chọn của mỗi con người. tôi tin rằng các bạn sẽ thành công khi các bạn biết cố gắng và có ước mơ. Các bạn đừng sợ vấp ngã và thất bại vì đó chính là điểm tựa cho sự thành công.
Thời gian cứ mãi trôi và hình như mọi thứ đều quay theo nó. Tôi một đứa trẻ con đầy tinh nghịch vậy mà gần một năm trên hòn đảo thân thương này tôi như cảm thấy mình lớn lên rất rất nhiều. 18 tuổi khi mà tôi cũng đã lớn và có quyết định riêng của cuộc đời mình, mang trong mình bao nhiêu ước mơ hoài bão và tôi đã quyết tâm đến với hòn đảo thân thương này. "Đài Loan" con đường tôi chọn.
Thật vui khi được sự đồng ý của mọi người sau gần hai tháng nổ lực phấn đấu tôi đã bước được sang nơi này. Lần đầu tiên xa nhà xa gia đình bạn bè mọi thứ đều trở nên lạ lẫm dường như tôi đang ở một thế giới khác vậy. Và cứ thế tôi cũng dần dần làm quen được cuộc sống ở nơi đây, lần đầu tiên bước vào đời tất cả mọi thứ với tôi nó rất khó khăn nhưng vì những ước mơ trong tôi đã giúp tôi vượt qua được tất cả. Ở đây con người thật tốt họ hòa đồng vui vẽ và thật thân thiện, họ luôn đem lại cho tôi cảm giác ấm áp và yên bình, họ giúp tôi mọi thứ trong cuộc sống. Tôi rất trân trọng những điều đó, đối với riêng tôi và cũng như mọi người xa quê hương chắc tình người là điều quan trọng nhất để mình vượt qua được những khó khăn trong cuộc sống. Và cứ thế cứ thế trôi qua tôi cũng gần bước sang tuổi 19 và cũng là gần một năm tôi đặt chân sang đây.một năm mà trong tôi tất cả thời gian đều giành cho công việc, tôi luôn nổ lực cố gắng phấn đấu. Tui là vậy nhưng mà con người ai cũng vậy ai cũng có sự mệt nhọc , đôi lúc tôi cũng muốn bỏ cuộc nhưng mà những con người ấy luôn ủng hộ chia sẽ và tâm sự cùng tôi giúp tôi vượt qua "những người con xa xứ" .
Đúng vậy vì tình yêu thương giữa con người với con người và tình thương giữa những người con xa quê hương mà chúng tôi vẫn thường gọi là "đồng hương". Nhờ có họ mà tôi luôn vững chân được ở nơi đây. Những người con vì hoàn cảnh mà phải lăn lội vất vã để mong cải thiện được hoàn cảnh gia đình. Chúng tôi cũng giống như những người "Đồng đội" trong "Tố Hữu" vậy.
Gần một năm trôi qua và biết bao vui buồn tôi đã lớn lên được rất nhiều từ nơi đây. Từ hòn đảo thân thương êm đềm này nó cho tôi biết cách sống cách sui nghĩ của một con người . ở đây tôi mới hiểu ra rằng tình người là điều quan trọng và quý báu nhất. Và tôi cũng dần thấu hiểu hơn về cuộc sống tôi cảm thấy vui hơn và yêu đời hơn từ đó và tôi tin chắc rằng con đường tôi đi là đúng.và tôi muốn cảm ơn nơi đây với những con người đã luôn kề vai sát cánh cùng tôi ở nơi đây.
Trong đời người ai cũng vậy phải trải qua những bước đi đầu đời của mình và tùi vào sự lựa chọn của mỗi con người. tôi tin rằng các bạn sẽ thành công khi các bạn biết cố gắng và có ước mơ. Các bạn đừng sợ vấp ngã và thất bại vì đó chính là điểm tựa cho sự thành công.