2014-05-25 / Nguyen Thi Viet Anh / Đất nước và con người nơi đây / Tiếng Việt / Không
ĐẤT NƯỚC VÀ CON NGƯỜI NƠI ĐÂY!
Vào chiều mùa đông năm 2013, chuyến phi cơ của hãng hàng không Trung Hoa đưa tôi tới Đài Loan. Vừa bước lên máy bay, tôi cảm nhận được sự hấp dẫn của các nhân viên hàng không vừa duyên dáng, xinh đẹp, tư cách phục vụ nhiệt tình với gương mặt vui vẻ hiếu khách, mang ấn tượng đi vào lòng người. Vào 9h tối khi máy bay sắp hạ cánh xuống sân bay quốc tế Đào Viên. Ở tầm thấp, tôi nhìn xuống thấy san sát những ngôi nhà cao chọc trời hòa lẫn những ánh điện muôn màu sắc. Tôi hình dung mình đang đi trên một hành trình mới đầy các vì sao lấp lánh. Thêm một lần ngạc nhiên, khi máy bay đáp hẳn xuống sân bay, ôi…! Cảm giác như mình đang đi đến một cung điện nguy nga hoành tráng mà trong đời tôi lần đầu tiên được đặt chân đến. Qua các cửa hải quan, tôi đều nhận được sự giúp đỡ nhiệt tình của nhân viên hải quan và bộ lao động. Khi ra khỏi sân bay, niềm vui sướng và hạnh phúc nhất với tôi là được gặp lại người mẹ đã xa cách mười năm. Tôi nhìn thấy mẹ từ xa và chạy lao vào lòng mẹ, nghẹn ngào xúc động, òa lên khóc khiến mọi người xung quanh đều nhìn theo. Có lẽ, họ cũng đồng cảm và chia sẻ tình cảm của mẹ con tôi.
Và cơ duyên nào đưa mẹ tôi đến Đài Loan? Bố tôi là con một kết hôn với mẹ tôi, cùng được sinh ra và lớn lên ở miền quê miền Trung Việt Nam: một miền quê luôn chịu đựng nhiều ảnh hưởng của thiên tai, khí hậu khắc nghiệt, hạn hán, lũ lụt liên tục hoành hành; lại thêm hoàn cảnh con đông và nuôi bố mẹ già. Vì thế, bố mẹ tôi luôn luôn vất vả chống đỡ với cơn giặc nghèo. Nhân cơ hội Đài Loan mở cửa nhập khẩu lao động, năm 2003 mẹ tôi đã quyết định đi đến Đài Loan theo diện giúp việc gia đình để kiếm kế mưu sinh, cải thiện đời sống, đành bỏ lại lũ con thơ khi em út tôi mới tròn một tuổi. Tôi là con gái đầu. Thế rồi năm tháng trôi qua, chị em tôi phải sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm của người mẹ. Tôi là chị cả, phải đảm nhiệm vai trò thay thế mẹ phụ giúp bố trông em và thổi cơm. Vất vả nhất là cái út, hàng đêm nó khát sữa và nhớ mẹ, uốn khóc thâu đêm. Hai bố con thay nhau bế em, tôi nhìn bố với tinh thần sa sút, đôi mắt đỏ hoe nhòa lệ khiến tim tôi đau như cắt. Thật khổ thay bố tôi, sống cô đơn cảnh gà trống nuôi con và hàng ngày bố con tôi phải cơm nước, cháo lão phục vụ cho ông bà nội vì nội tôi đã về cảnh xế chiều, đi lại không tiện. Tuy hoàn cảnh khó khăn như vậy, nhưng bố con tôi vẫn chịu khó vượt qua và làm tròn bổn phận của mình để mẹ tôi ở nơi xa được yên tâm làm việc tốt, kiếm tiền giúp đỡ gia đình. Rồi thời gian trôi qua, tôi đã lớn lên và trưởng thành, thường tham khảo thêm sách báo, phim ảnh cũng như tin vỉa hè đề cập đến hoàn cảnh của người làm osin. Từ đó lòng tôi bất an, ruột đau như cắt, càng thương mẹ nhiều hơn. Mỗi lần mẹ điện về tôi năn nỉ mẹ trở về sum họp gia đình, rau cháo vui buồn sớm tối có nhau. Nhưng mẹ tôi bảo, bố con cứ yên tâm “Đất nước và con người nơi đây rất tốt ”. Vả lại, nhà chủ cũng rất thương quý mẹ. Tôi không tin đó là sự thực, chắc mẹ tôi sợ tôi quá lo nên động viên vậy thôi. Vì thương mẹ nên tôi không muốn để mình mẹ nơi đất khách xứ người, có lúc đau ốm thui thủi một mình, không người thân bên cạnh và không hiểu công việc và mọi người đối xử với mẹ ra sao. Tôi quyết định đi Đài Loan theo diện lao động, bỏ lại ước mơ làm cô giáo để đến bên mẹ. “Đất nước và con người nơi đây” giờ thì tôi đã yên tâm, được sống và chứng kiến sự thực, phải thừa nhận một đất nước đầy tình người, văn minh, lịch sự! Các bạn ơi! Ai chưa từng đến Đài Loan hãy nhanh chóng chớp lấy thời cơ “ Đất nước và con người nơi đây” để tận hưởng rất nhiều lý thú. Đài Loan là một hòn đảo ngọc nằm tách địa phận đất liền giữa biển Đông, hình dạng giống củ khoai lang, phong cảnh sông nước hữu tình, là một nước dân chủ độc lập, văn minh, giàu mạnh. Họ cũng giống người Việt Nam, giàu lòng nhân ái, yêu chuộng hòa bình. Điểm điển hình thường làm các công việc từ thiện, cứu giúp ủng hộ tai nạn, thiên tai. Bất kể nước nào gặp hoạn nạn, họ đều sẵn lòng giúp đỡ, tôn trọng tính mạng con người. Môi trường, giao thông sạch sẽ, thuận lợi, có nhiều món ăn, đồ uống rất thuận lợi. Nếu bạn đến Đài Loan mà không thưởng thức ly sữa “Trà sữa trân châu” thì rất phí cho chuyến du lịch của bạn. Ngoài ẩm thực còn nhiều phong cảnh thiên nhiên rất đẹp như khu sinh thái Nhật Nguyệt Đàm, suối San Lâm, vùng biển Hoa Liên, Cơ Long, vùng núi Ali Sơn, núi Dương Minh… Nếu như bạn lên núi vào tiết tháng hai, mùa hoa anh đào nở, bạn sẽ được chiêm ngưỡng và đắm mình trong thơ mộng.
Tôi ước rằng, mai sau quê hương tôi sẽ được giầu mạnh như đất nước Đài Loan. Sau này tôi trở về quê hương, tôi sẽ mang kinh nghiệm và vốn sống học hỏi được ở nơi đây để chia sẻ với mỗi người dân quê tôi, cùng góp sức xây dựng cho đất nước mình ngày càng phát triển, giầu mạnh. Tôi luôn hi vọng mối tình đoàn kết của hai nước Việt – Đài đã có từ hàng chục năm nay luôn tốt đẹp. Không vì lý do: thời điểm nước sôi lửa bỏng (Trung Quốc có những hành động xâm chiếm lãnh hải Việt Nam); nhiều kẻ phản động đã lợi dụng cơ hội phá rối an ninh, chính trị, kinh tế làm ảnh hưởng đến mối quan hệ và tình đoàn kết tốt đẹp của hai Nước. Trong tôi, Đài Loan mãi mãi là quê hương thứ hai. “ Việt Nam – Đài Loan” muôn năm!