.nơi tôi tìm thấy hạnh phúc
ngày hôm nay tôi đã cùng chồng xây dựng được một mái nhà ,hạnh phúc của riêng mình ,trong gần một năm trời sinh sống trên hòn đảo nhỏ bé này ,mà tôi không ngờ rằng đây là một sự thật chứ không phải là giấc mơ của ngày nào đó nữa
vợ chồng tôi tổ chức hôn lễ ngày tại quê nhà .thủ tục kết hôn làm song xuôi cũng là lúc tôi chuẩn bị rời xa quê hương ,rời mẹ ,xa bạn bè và những người thân thương của tôi .trong tim tôi cảm thấy rất hồi hộp vui hòa lẫn với buồn .vui vì hàng xóm ai cũng nói tụi tôi thiệt xứng đôi vừa lứa ,buồn vì sắp qhải rời xã tổ ấm ,lo lắng vì không biết ở đài loan mình sẽ có cuộc sống ra sao vì đài loan hai chữ nghe rất quên biết và rất gần gũi .nhưng sắp đến gần thì lại thấy nó thật xa lạ về tất cả ,khi về đến nhà chồng mình phải ăn ở như thế nào ,phải sống ra sao khi phải đối mặt với những người mà mình chưa từng quen biết ,tiếp xúc .trong lòng cảm thấy nặng trĩu ,mệt mỏi ,nhiều đêm ngủ không được ăn không ngon miệng ,càng nghĩ càng thấy sợ .nhưng được mẹ động viên rất nhiều ,mẹ tôi nói ,mìmh ăn ở đàng hoàng ,kính trên nhường dưới ,mình tốt với người ta thì người ta cũng sẽ hiểu và tốt lại với mình ,không có việc gì khó ,chỉ sợ lòng không bền .những lời nói đó lại giúp cho tôi thêm nghị lực .tôi tự nhủ mình sẽ làm được vì mẹ .vì những người quan tâm đến mình ,và cũng vì chính mình nữa .cố lên ,cố lên ...ngày đầu tiên đặt chân xuống sân bay đài loan ,chồng tôi tay cầm điện thoại tặng cho tôi và nói tôi gọi điện về cho mẹ báo bình an ,để mẹ yên tâm ,một sự cảm thông ,chăm sóc nho nhỏ mà chồng tôi dành cho tôi thật cảm động .một câu hỏi của bố chồng ,còn có mệt lắm không lời quan tâm thật ấm áp đối với tôi .mẹ và chồng khoác lấy tay tôi ra xe .em gái thì dùm tôi kéo valy ,mọi lo lắng trong lòng tôi chỉ còn lại 50%.trong suốt thời gian qua tôi chưa đi làm chỉ ở nhà rồi đi học tiếng đài .rồi chồng và bố mẹ chồng luôn đưa đi tham quan đây đó để tôi làm quen với con người và xã hội đài loan .cả gia đình đều rất thương tôi họ dạy bảo tôi từng tý từ cách nói chuyện cho đến phát âm ,tôi luôn bỡ ngỡ vì cái gì cũng không biết không hiểu ,cả đến những món ăn cũng kỳ lạ ,một chút cũng không hợp khẩu vị .nhưng mẹ chồng ,và chồng tôi là người chăm sóc chu đáo cho tới nhất ,họ luôn đưa tới đến quán việt nam ăn phở ,ăn bún vì sợ tôi đói ,không thì chở tôi đến quán tạp hóa hay siêu thị việt nam để tôi mua những món gia vị của việt nam về nấu .ngày nghỉ chồng tôi thường đưa tôi đi đến những siêu thị ,hay chợ đêm chơi ,đài loan là một thành qhố hầu như toàn bằng lầu cao vây quanh ,mà ở việt nam thì rất ít .chồng tôi nói ở đài bắc còn có 101 lầu ,nghĩ mà không biết nó cao đến chừng nào ,có dịp tôi nhất định sẽ đi thưởng thức .tôi ở thành phố cao hùng cũng không thua kém tôi đã thường xuyên đến 85 lầu là tòa nhà cao nhất ở cao hùng thiết kế thật tuyệt .ước gì bạn bè tôi cũng có mặt ở đây để chiêm ngưỡng tòa nhà đa dạng này .nơi tôi ở có rất nhiều siêu thị ,chợ đêm ,công viên có thể đi chơi ,đi dạo .ở đây tôi sợ nhất là động đất ,mỗi lần nhìn thấy những thứ đồ trong nhà lắc qua lắc lại là tôi lại muốn về việt nam nhưng rồi cũng quen chồng tôi dậy tôi cách chốn an toàn có thể bảo vệ được bản thân .đài loan có khi ốm đau đi khám bác sĩ ,hay bệnh nặng nằm viện cũng không phải lo lắng nhiều về tiền bạc .vì hầu như ai cũng có bảo hiểm riêng cho mình .tôi càng yêu thích đài loan hơn .tôi cảm thấy rất thú vị và ngưỡng mộ ,đến những quan chức nhà nước họ đối với người việt nam có sự chăm sóc rất tận tình .cho tôi cảm thấy con người của đài loan rất dễ thương để mến .đài loan và việt nam đều giống nhau có thể nói đều là gia đình là quê hương của tôi ,là mái ấm của tôi ,trong thời gian gần tới tôi đang chuẩn bị tìm cho mình công việc để đi làm .gia đình và chồng cũng đồng ý và giúp đỡ tôi tìm kiếm .tôi hy vọng mình sẽ ngày càng thích nghi hơn với xã hội này .tôi sẽ cố gắng làm một phần tử tốt ở đất nước đài loan này .và hy vọng những ngày tháng sau này của tôi cũng giống như bây giờ .luôn nhận được sự quan tâm chăm sóc của mọi người .nhất là luôn có được tình yêu thương của gia đình và tình cảm của chồng tôi .sẽ không bao giờ thấy đổi với tôi .tôi mong sao những người con của đất việt đến với đài loan cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc cho mình nơi gia đình cũng như ngoài xã hội