2014-03-16 / Angel Huynh / Miền đất phúc / Tiếng Việt / KHONG
Tôi sinh ra và lớn lên trên mảnh đất miền Tây nứt tiếng cây lành trái ngọt , sông rạch chằng chịt , ngọt ngào những câu hát và ấm áp về tình người . Nhưng số phận đầy trớ trêu , sóng gió ập đến nào có gì báo trước . Gia đình gặp phải biến cố lớn là phận con đương nhiên làm tròn chữ hiếu đền cha mẹ . Để giải quyết khó khăn tôi buộc lòng kết hôn cùng người đàn ông Đài Loan khi tuổi vừa tròn 21 .
Những thủ tục pháp lý hoàn tất , cũng là lúc tôi rời xa quê hương đi đến nơi xa lạ mà trong tiềm thức mơ hồ tôi cũng không biết nơi ấy sẽ như thế nào . Tôi đến Đài Loan vào buổi chiều tắt nắng , gió heo may se se lạnh càng làm cho khung cảnh đất khách thêm đượm buồn . Anh đến đón tôi vơí nụ cười rạng rỡ và từ đây tôi biết anh chính là người duy nhất tôi có thể tin tưởng và nương tựa .Nếu so với các chị em khác cùng cảnh ngộ thì tôi may mắn hơn rất nhiều gia đình anh quý mến , chăm sóc , dạy bảo tôi- một thành viên nhỏ tuổi nhất trong nhà . Nhưng cuộc sống luôn tồn tại nhhững mặt trái nhất định không đơn thuần màu hồng viên mãn những bất đồng về quan điểm , lối sống , ngôn ngữ giữa tôi và gia đình không phải là không có . May thay là có anh bên cạnh , tiếp thêm sức mạnh , cho tôi thêm niềm tin , san sẻ những vui buồn , thấu hiểu và cảm thông , cho tôi những lời khuyên sâu sắc , đã có biết bao lần tôi gụt đầu vào vai anh mà khóc ướt đẫm vai áo . Trải qua thời gian , tôi dần nhận ra được mình đã thật sự yêu anh , có lẽ đây mới là người đàn ông thật sự của đời tôi và cuộc hôn nhân này đã không còn là sự đổi chác , vụ lợi như tôi nghĩ nó đang lớn dần bằng tình yêu của tôi và sự vun đắp của anh .
Lần đó có dịp về thăm Việt Nam , gặp lại người thân sau bao ngày xa cách tôi vui mừng khôn xiết . Nhưng rồi lại bỗng thấy nhớ hòn đảo này da diết , tự hỏi lòng từ khi nào lại có tình cảm đặc biệt cho xứ Đài và dường như có sợi dây vô hình đang dần buộc chặt tôi hơn với đất nước này . Khi trở về Đài Loan , dường tôi như tôi đã thay đổi hoàn toàn món ăn Đài đối với tôi không còn nhạt nhẽo mà lại có hương vị rất đặc biệt , những ngọn núi trở nên hùng vĩ nhưng cũng thật là gần gũi chứ không là thứ nhàm chán đâu đâu cũng có , biển xanh lại thơ mộng mênh mông , khu chợ đêm náo nhiệt và đầy thú vị , khu công viên vừa xanh lại sạch........Phải ! Nơi này bây giờ mà nói nó không còn là mảnh đất xa lạ mà với riêng tôi lại có tên khác chính là MIỀN ĐẤT PHÚC .
Giờ đây , tôi hiện là nhân viên cho công ty chuyển tiền , môi trường làm việc nơi đây giúp tôi học hỏi nhiều thứ và có thêm nhiều góc nhìn về cuộc sống . Càng hiểu được nơi đây cũng chan đầy sự chia sẻ , cảm thông và cả hương vị mặn đắng của đồng tiền nhưng đặc biệt tôi còn biết nơi này có thứ tình cảm rất sâu sắc và ấm áp mà ở Việt Nam tôi không cảm nhận được đó là TÌNH ĐỒNG HƯƠNG .